RSS

Giá như chưa từng có cuộc chia ly


Chúng tôi bắt đầu yêu nhau từ khi còn học năm nhất đại học. Anh không đẹp trai nhưng có duyên trong ăn nói và cư xử.
Còn mọi người nhận xét rằng tôi là người hòa đồng và dễ thương. Bạn bè và gia đình ai cũng chúc mừng cho tình yêu của chúng tôi.
Ảnh minh họa: Internet



Thế nhưng anh đã không giữ trọn vẹn được hai chữ “thủy chung”. Anh quen cô gái đó sau một chuyến đi chơi về miền Tây. Tôi công nhận tôi thua hẳn cô ấy về nhan sắc và cách nói chuyện khéo léo, đằm thắm.
Tôi đã khóc rất nhiều khi nhớ lại những kỷ niệm suốt 3 năm hai đứa vun đắp. Khi mới chia tay nhau, tôi đã hứa sẽ chờ đợi anh dù bao lâu đi chăng nữa. Cuối cùng tôi cũng không làm được. Không phải vì tôi hết yêu anh mà vì sĩ diện của bản thân. Việc có người yêu mới với tôi dường như chỉ để chứng tỏ cho anh biết không có anh tôi vẫn có được hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc đâu dễ dàng như vậy. Tôi chia tay anh bạn khi mới quen nhau được chừng hai tháng chỉ vì lý do không hợp nhau. Cùng lúc đó tôi biết anh và cô gái ấy tan vỡ. Không hiểu cảm giác của anh lúc đó thế nào, nhưng tôi thì mừng vui vô cùng. Lúc ấy, điều mà tôi suy nghĩ được chỉ là làm tất cả để níu giữ anh.
Giờ thì anh đã trở về bên tôi, tình yêu cũng đã chín muồi. Anh sẽ chẳng ra đi nữa, mà tôi cũng không dại dột để mất anh. Anh nói hôn nhân chỉ cách chúng tôi có 1 bước chân. Thế mà tôi đi mãi cũng không sao bước đến được. Điều mà chúng tôi gặp phải lúc này là giữa hai đứa có một khoảng cách, vô hình mà xa xôi lắm.
Cả hai cố gắng không nói về quá khứ, không ai nhắc đến lỗi lầm của anh và khoảng thời gian tôi ở bên người kia. Thế nhưng cũng có lúc tôi hoặc anh lỡ lời. Đó cũng là lúc người kia phải suy nghĩ và tự ái. Sau mỗi câu nói lỡ lời ấy là một khoảng thời gian dài để cả hai không nghĩ đến cái tôi và sự tự ái của bản thân.
Anh sai nhưng tôi cũng không hoàn toàn đúng. Cả hai chúng tôi ai cũng hiểu điều đó, ai cũng muốn vun vén cho tình yêu và cùng nghĩ về tương lai. Vậy nhưng chẳng ai có thể quên được khoảng thời gian có “hai người lạ mặt” chen ngang vào tình yêu của hai đứa. Mỗi câu chuyện nói ra làm cho hai đứa thấy nhói ở trong lòng. Tôi biết cả hai chẳng thể nào quên. Nhưng phải làm thế nào để hai đứa không còn coi khoảng thời gian và những lỗi lầm cũ ấy là vật cản đường tiến tới hôn nhân?
Giá như hai chữ “giá như” có giá trị, tôi chỉ ước chúng tôi chưa bao giờ phạm sai lầm, chưa từng chia ly. Vâng, giá như chưa chia ly thì giờ đây chắc chắn không có những đêm anh phải thức trắng suy nghĩ và ân hận. Và tôi không phải ôm gối khóc suốt đêm.
Giá như chúng tôi có hai trái tim yêu trọn vẹn...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét